HÃY MỈM CƯỜI


HÃY MỈM CƯỜI
Đêm qua tôi nằm mơ
Thấy mình bị bỏ lại giữa cánh đồng hoang,
Chẳng một ai ở đó
Tôi cố thét lên thật to nhưng chỉ nghe tiếng mình rất nhỏ
Tôi sợ hãi,
Tôi chạy thật nhanh,
Và thoát khỏi giấc mơ dài.

Tôi đã từng rất mơ hồ khi nghĩ đến một sớm mai
Khi bất giác không tìm thấy cho mình một lối đi giữa muôn vàn ngã rẽ
Khi nhận ra mình chỉ là một kẻ yếu đuối, chẳng đủ mạnh mẽ
Để vượt lên chính mình.
Nếu giấc mơ ấy là chuyện thật giữa cuộc đời
Liệu tôi sẽ đứng yên hay vùng chạy thật nhanh khi mình đang sợ hãi?
Liệu tôi sẽ mong chờ một ai đó quay lại?
Hay sẽ tự hiểu được rằng,
Chỉ có mình tự giúp mình vượt qua?
Những chuyện buồn đã nằm lại ở ngày hôm qua
Và những nỗi đau sẽ dạy ta cách trưởng thành hơn trước mọi điều xảy đến
Và giấc mơ kia sẽ không còn là điều sợ hãi
Hãy mỉm cười!

- Tâm Di -

Nhận xét