Hoa gạo đỏ...trong ráng chiều nhức nhối
Cành khẳng khiu buông hình dáng nhạt nhòa
Ta như thấy xuân tàn trên...đốm lửa
Mà xót về... thủa dĩ vãng lùi xa
Cành khẳng khiu buông hình dáng nhạt nhòa
Ta như thấy xuân tàn trên...đốm lửa
Mà xót về... thủa dĩ vãng lùi xa
Ba mươi năm tóc già trơ sợi bạc
Vẫn ngẩn ngơ về chốn cũ một thời
Hoa khế tím giấu trong ngăn bàn học
Người không màng...
Để màu ấy...chơi vơi.....
Chiều buồn quá.!
Mưa về trên mái nhỏ
Ta thấy như đâu đó một dáng hình
Ta gọi với ...mà người không ngoảnh lại
Ta mơ rồi...
Xa xót đến...lặng thinh.....
Phù Vân
Nhận xét
Đăng nhận xét