Đi anh, mình rời xa thành phố

Đi anh, mình rời xa thành phố
Tìm về miền thôn dã
Dựng lên một mái nhà
Rồi từ đó cùng xây đắp tương lai
Cuộc đời rồi sẽ nhẹ nhàng như mỗi sớm mai
Dù có điều gian khó
Ví như anh chẳng quen việc ruộng vườn nắng gió
Hay em vụng về chưa biết cách sẻ chia

Thành phố bây giờ mệt nhoài cả những lúc về khuya
Em chán chường cảnh bụi xe và lòng người gian trá
Họ dẫm đạp nhau vì bạc tiền mọi giá
Thế thái nhân tình bỗng điên đảo thị phi

Đi anh, kiếp người đâu có gì?
Em nhỏ bé thế thôi nên yếu lòng quá đỗi
Mong một bình yên phải đâu là có lỗi
Nếu nghèo mà vui mình suy nghĩ chi nhiều?


(Mưa)

Nhận xét