Lạnh!
Cái lạnh đầu đông.
Buồn!
Nỗi buồn sâu thẳm
Lạnh với buồn thèm sắc gì tươi thắm
Ấm nóng, ngọt ngào trong nhịp điệu xôn xao.
Cái lạnh đầu đông.
Buồn!
Nỗi buồn sâu thẳm
Lạnh với buồn thèm sắc gì tươi thắm
Ấm nóng, ngọt ngào trong nhịp điệu xôn xao.
Cái lạnh đầu mùa khơi dậy những ước ao.
Những nhớ, những mong cộng với nhiều khao khát.
Những khát khao cứ chìm đi rồi lại dâng dào dạt.
Lại cuộn trào sau những nỗi cô đơn
Những nhớ, những mong cộng với nhiều khao khát.
Những khát khao cứ chìm đi rồi lại dâng dào dạt.
Lại cuộn trào sau những nỗi cô đơn
Có những nỗi buồn chẳng thể gọi thành tên.
Có những nhớ nhung chẳng thành hình, thành bóng.
Có những yêu thương chẳng rõ ràng, sòng phẳng...
Thế nên có mùa chẳng rõ Hạ hay Đông.
Có những nhớ nhung chẳng thành hình, thành bóng.
Có những yêu thương chẳng rõ ràng, sòng phẳng...
Thế nên có mùa chẳng rõ Hạ hay Đông.
Nay gió về se lạnh nỗi nhớ mong
Se lạnh trái tim vốn đã quen băng giá
Se lạnh đôi tay bao năm quen vất vả
Lạnh đôi chân trần tất tả tháng ngày qua.
Se lạnh trái tim vốn đã quen băng giá
Se lạnh đôi tay bao năm quen vất vả
Lạnh đôi chân trần tất tả tháng ngày qua.
Đông về rồi nghĩa là hạ đã xa
Thu cũng đã qua thả sắc vàng cho gió
Lời yêu thương cũng đang đành bỏ ngỏ.
Kỉ niệm ban đầu còn nguyên đó đâu quên.
Thu cũng đã qua thả sắc vàng cho gió
Lời yêu thương cũng đang đành bỏ ngỏ.
Kỉ niệm ban đầu còn nguyên đó đâu quên.
Đông sang rồi em bỗng muốn đặt tên.
Cho câu chuyện không tên của chúng mình một thủa.
Được không người ơi hay chờ năm mươi mùa đông nữa.
Ta sẽ cùng nhặt lá xếp thành tên?
Kỉ niệm ngày nào đâu có dễ gì quên....
(Kỉ niệm ngày 10/10/2015)
_ Tâm Sự _
Cho câu chuyện không tên của chúng mình một thủa.
Được không người ơi hay chờ năm mươi mùa đông nữa.
Ta sẽ cùng nhặt lá xếp thành tên?
Kỉ niệm ngày nào đâu có dễ gì quên....
(Kỉ niệm ngày 10/10/2015)
_ Tâm Sự _
Nhận xét
Đăng nhận xét