Ngày mình biết nhung nhớ phải lặng im

Ngày mình biết  nhung nhớ phải lặng im
Không dám nói ra vì sợ phiền ai đó
Dù muốn quên đi nhưng không thể nào buông bỏ
Mình cứ dặn mình hoài
dẫu có nhiều gian khó… vẫn yêu
Ngày mình biết mình năm tháng ấy đau nhiều
Nỗi sầu tương tư cũng chiếm dần thân xác
Rồi khi tình yêu chỉ thấy toàn đắng chát
Mình mới biết mình giờ đã khác
giờ chỉ toàn đau thương

Rôi hôm biết mình khi đã thấy ổn hơn
Cứ ngỡ buồn thương cũng tan thành mây khói
Nhưng có ngờ đâu nó vẫn còn len lỏi
Nó thì thầm với mình
nó nói… còn vẹn nguyên
Rồi hôm biết mình đã không thể tìm quên
Yêu thương ấy thì không thể tiến lên, mà lùi cũng chẳng được
Đành tự nhủ với lòng mình thôi tìm về thân thuộc
mặc kệ tình duyên và đừng ước mơ gì...
Ngày mình biết nở nụ cười
có chắc nỗi buồn đã quên đi?

Nhận xét