NHỮNG KHOẢNG MƯỜI NĂM

NHỮNG KHOẢNG MƯỜI NĂM

Anh đếm ngày qua bằng nỗi đợi chờ
Bằng những giấc mơ chưa bao giờ trọn vẹn
Dang dở như ngày đôi ta lỡ hẹn
Để trái tim nấc nghẹn đến bây giờ!
Mùa nối mùa, bước vẫn bước bơ vơ
Người đi qua người sao hững hờ, xa lạ...
Biết phải tìm đâu giữa đời dài rộng quá
Muốn tìm một nét cười phải mặc cả giữa phôi pha.

Em à...
Nhiều chuyện đã trải qua
Giả như anh giống bao người đàn ông khác
Hái gió bẻ trăng mang tiếng đời phụ bạc
Thì hẳn nhiên hạnh phúc đã riêng mình!
Em đã từng trọn vẹn đức hy sinh
Cũng như anh vững tin vào phận số
Nào ngờ đâu nẻo về mưa giăng đổ
Nơi cuối đường phải rẽ hướng chia hai
Anh đếm ngày qua đằng đẵng, miệt mài
Ai còn yêu ai... hay nhạt phai vốn dĩ?
Những khoảng mười năm nhớ quên đành giấu kỹ
Bởi rồi thì ai cũng phải đổi thay
Anh đếm ngày qua như đêm nay!
Như đêm nay...

Nhận xét