Ngồi xuống đây, ta muốn ôm người khóc
Ôi thân tâm ta đơn độc vô cùng
Vài câu chuyện ta không hề lường trước
Người sẵn lòng bầu bạn với ta không?
Ôi thân tâm ta đơn độc vô cùng
Vài câu chuyện ta không hề lường trước
Người sẵn lòng bầu bạn với ta không?
Ta yếu đuối và mong manh nhiều quá
Vậy mà tin mình đã khéo khôn rồi
Đã thấu được những nỗi niềm người khác
Hoá ra mình nhỏ bé thế này thôi.
Vậy mà tin mình đã khéo khôn rồi
Đã thấu được những nỗi niềm người khác
Hoá ra mình nhỏ bé thế này thôi.
Ngồi xuống đây, cho ta ôm người khóc
Mặc thế nhân có chê trách khinh thường
Ta lá cỏ đã qua ngày gió thốc
Xơ xác rồi người có thể xót thương?
Mặc thế nhân có chê trách khinh thường
Ta lá cỏ đã qua ngày gió thốc
Xơ xác rồi người có thể xót thương?
(Mưa)
Nhận xét
Đăng nhận xét