VẾT TÍCH
Có một người từ dạo đó anh quen
Đang cuối mặt kéo mạn che dấu tích
Cô ấy lặng im ..
Giấu tiếng cười vô tư từng khúc khích
Chỉ khoe đôi mắt to tròn ươn ướt ngắm trời xa
Đang cuối mặt kéo mạn che dấu tích
Cô ấy lặng im ..
Giấu tiếng cười vô tư từng khúc khích
Chỉ khoe đôi mắt to tròn ươn ướt ngắm trời xa
Có lẻ nàng đang hỏi bóng chiều tà
Ngày hôm qua có thật là quá khứ?
Ngày hôm qua có thật là quá khứ?
Tóc phai màu đâu trở lại xuân xanh
Tình theo gió khó khăn mùa thương tưởng
Cho bao nhiêu đủ đầy yêu chung hướng ?
Khóc bao lần để rửa óc quên tên ?
Có một người con gái vướng cung tên
Anh đã tẩm vào tim bao chất độc ?
Vết loét ấy làm đau tim bật khóc
Nghêng mặt chiều cất lại bóng hoàng hôn
Có một người ....
Chỉ còn nửa mảnh hồn
Còn một nữa vùi chôn vào quá khứ
Thủy Thiên Hà
Nhận xét
Đăng nhận xét