CHUYỆN PHỐ

Phố thì đông, bàn tay người thì nhỏ
Nếu một ngày lạc giữa triệu con người
Em sẽ gọi anh bao lần nơi phố lớn
Đợi nhau chốn nào, yêu dấu của em ơi?
Phố thì đông, bàn tay người thì lạnh
Giấc mơ đêm qua em bỗng chợt giật mình
Tiếng gọi thiết tha chìm vào đêm vắng
Chỉ nhận về toàn những lặng thinh…

Phố kể em nghe về những cuộc tình
Về những thương yêu ngây ngô như trẻ nhỏ
Con đường mình qua nếu chỉ toàn bão gió
Biết bao giờ màu mắt lại trong xanh…
Phố dù đông, có em và có anh
Lặng lẽ đi về phía một ngày đang tắt
Nắng chiều rơi vào trong đáy mắt
Anh còn tìm gì ở phía những xôn xao?
Rồi em cũng đi qua ngày tháng lao đao
Dù khóe mắt vẫn cay
Em biết
Đời chẳng còn thương yêu lúc mất dần tha thiết
Khi một bàn tay, thôi nắm một bàn tay…
Phố mênh mang buồn như sau một cơn say…
Trần Việt Anh

Nhận xét