Có một nỗi nhớ mà không được đặt tên

Có một nỗi nhớ mà không được đặt tên
Vẫn ấp ủ hằng đêm dưới những miền thao thức
Vẫn tha thiết tim yêu, vẫn thầm mong mọi lúc
Vẫn để đó và thương… ở một mức xa vời

Có một nỗi nhớ mà không được gửi tới nơi
Vì ai đó buông lơi còn mình thì thương tổn
Vì năm tháng đã qua biết bao lần lẩn trốn
Ngỡ tìm thấy niềm vui nhưng đau cuốn vào mình
Có một mối duyên trời nhưng đành phải lặng thinh
Giấu ánh cười lung linh ở nơi nào, không biết
Chỉ tìm thấy cơn mơ là sầu đau bất diệt
Một nỗi nhớ không tên… nỗi nhớ chết vô tình?

Nhận xét