Mình thức dậy sau một giấc ngủ sâu
Mở tung cánh cửa để xem cơn bão đêm qua có còn vấn vương điều gì mà ở lại
Chợt nhớ ra mình đã rất sợ hãi
Khi tiếng sấm rền vang ở rất gần thành phố,
Mà mình chỉ có mỗi một mình.
Mở tung cánh cửa để xem cơn bão đêm qua có còn vấn vương điều gì mà ở lại
Chợt nhớ ra mình đã rất sợ hãi
Khi tiếng sấm rền vang ở rất gần thành phố,
Mà mình chỉ có mỗi một mình.
Đâu ai muốn mình sống một cuộc sống chỉ quanh quẩn với nỗi buồn
Và cô đơn cứ lâu dần rồi thành bạn
Nhưng giữa thành phố nhìn đâu cũng là người còn niềm tin thì hữu hạn
Người ta đối với nhau đôi khi không chỉ mỗi sự chân thành
Và cô đơn cứ lâu dần rồi thành bạn
Nhưng giữa thành phố nhìn đâu cũng là người còn niềm tin thì hữu hạn
Người ta đối với nhau đôi khi không chỉ mỗi sự chân thành
Có rất nhiều người như mình, họ chọn cách cô đơn
Sau khi đã trải qua những vấp ngã trong cuộc đời khiến họ dừng chân lại
Có lẽ họ cũng như mình, cứ trằn trọc nghĩ mãi
Giá tìm được ai đó bên cạnh mình,
Họ chẳng nghĩ ngợi điều gì ngoài tình yêu thương
Mình thức dậy và nhận ra rằng thành phố chẳng đổi khác đi
Khi trong lòng phố có những trái tim đang ngày đêm thương tổn
Phố mãi là phố, phố vẫn cứ vội
Nên mình phải chấp nhận được nỗi buồn và học cách đứng lên.
- Tâm Di -
Nhận xét
Đăng nhận xét