ĐỨNG NGỒI TRONG MƠ

ĐỨNG NGỒI TRONG MƠ
Đỏ trời hoa gạo tháng Ba
Khắp làng gần đến xóm xa quê mình
Một vùng non nước yên bình 
Một vùng non nước hữu tình nên thơ
Nắng vàng rót mật vương tơ
Chùm lên khắp nẻo mấy bờ bến sông
Lá hoa ngào ngạt trên đồng
Mây trôi dạt mấy tầng không lững lờ

Nhớ câu chín đợi mười chờ
Sóng trong lòng bỗng mấy bờ xôn xao
Bỗng nhiên lại thấy nao nao
Bây giờ em ở phương nào hỡi em
Có về đón nắng mới lên
Hay là lâu quá đã quên nhau rồi
Có bao giờ thấy bồi hồi
Tháng Tư về lại đứng ngồi trong mơ!

Sưu tầm

Nhận xét