NHỚ....

NHỚ...
Chẳng hiểu sao giờ tôi lại nhớ em
Trong trái tim ngập tràn bao thương nhớ!
Cứ đêm về là tôi lại trăn trở
Nhớ em nhiều chẳng thể nào quên.
Em tươi vui, hiền hoà và dịu êm
Tôi mong muốn mình yêu nhau tha thiết
Để xua tan nỗi buồn như băng tuyết
Khi chúng mình xa cách phải không em?

Kể từ khi tôi được biết đến em
Chợt thấy đời mình vẫn còn thiếu một nửa
Và mong muốn em ghép thêm mảnh nữa
Sẽ tuyệt vời chất chứa yêu thương!
Tôi ước mình mênh mông như đại dương
Cả cuộc đời cứ vỗ về bát ngát
Mỗi khi buồn sẽ được nghe biển hát
Bằng tiễng vỗ rì rầm tươi mát cả hồn tôi...!
Minh An

Nhận xét