Ta rồi đã chọn quên hết đi

Ta rồi đã chọn quên hết đi
Thản nhiên như thể chưa có gì
Tháng năm phủ bụi lên tất cả
Đời người ngắn ngủi có đôi khi
Tan hợp, hợp tan rất ưu phiền
Mà ta khao khát chỉ "bình yên"
Làm sao có thể đau lòng mãi
Bão giông sẽ tạnh, nắng qua hiên

Người có buồn không có giận không
Khi ta giờ đã tựa đêm đông
Không còn thổn thức hay mong nhớ
Dù có ngang về phố mênh mông?

Hẳn rằng người sẽ thấy lòng vui
Ruồng bỏ nhau đi chẳng ngậm ngùi
Ôi chao tình yêu loài bạc bẽo
Tưởng yêu thương lắm hoá chia đôi.

(Mưa)

Nhận xét