Có những ngày lười cả việc yêu thương

Có những ngày lười cả việc yêu thương
Như hôm nay...
Cảm xúc ẩm ương
Nhìn phía nào cũng gam buồn sáo rỗng
Đã qua rồi những ngày tuyệt vọng
Nhưng lắm lúc chợt quên mất chính mình,
mọi thứ hoá mơ hồ như vừa tháo cặp kính cận, nhìn xa.
Ta biết. Mình đã phải mạnh mẽ thế nào trong những ngày qua
Nên chẳng cho phép bản thân thêm một lần yếu đuối
Nhận ra ... cuộc đời người quá ư ngắn ngủi
Hãy tập nói đi:
Tiếng yêu thương thật lòng
Thứ tha cho người
Trước khi mình trở về nấm mồ trong lạnh lẽo hư vô.

Tất bật giữa chợ đời nụ cười này chẳng còn vẹn ngây ngô
Nhưng có vẻ đã bình yên hơn sau những lần chênh chao té ngã
Đôi lúc ngỡ tim mình là gỗ cây, sỏi đá
Vẫn một mình nhưng đâu hẳn cô đơn...
Sống được thêm bao nhiêu ngày mà so mãi thiệt, hơn
Giờ mới cảm thấy chẳng gì quý bằng bữa cơm đoàn tụ
Thèm mùi khói củi bay lên
Thèm tô canh chua đồng, rượu gạo
Quanh mâm cơm chiều cùng Mẹ nhắc chuyện ngày xưa.
Buổi chiều ấy
Cũng trong đợt tháng Sáu đầy mưa
Dông gió đầy trời
Tầm tã...

Lê Diệu Hường

Nhận xét