CHUYỆN CHÚNG MÌNH

CHUYỆN CHÚNG MÌNH
Chuyện chúng mình nay chẳng khác gì hơn
Ngoài những tiếng thở dài mệt mỏi
Còn một đoạn tưởng chừng đi đến cuối
Mùa thu qua trong những đợi chờ

Chuyện chúng mình giờ tựa một bài thơ
Những dòng đầu với bao điều đẹp đẽ
Rồi dắt nhau qua những ngày dâu bể
Vậy mà rồi anh nỡ lạc mất em

Đến cuối đường anh thấy xứng đáng hơn
Nếu em chọn một người đàn ông khác
Người chẳng để mi em buồn nhỏ hạt
Khi tiễn anh chuyến công tác lâu ngày
Chuyện đôi mình giá mà không bắt đầu
Để trái ngang đã chẳng còn ờ lại
Vết đau kia sẽ còn râm ran mãi
Giết chết anh trong những lúc đêm về
Anh hận mình lạc lối giữa bến mê
Để mất đi một người con gái tốt
Giá mà anh chẳng hề đi biền biệt
Biết tránh xa những cám dỗ cuộc đời
Anh thấy mình lạc lõng giữa chơi vơi
Của những nghĩ suy không đầu không cuối
Tìm men say để ẩn niềm tội lỗi
Trú chân qua đêm tối nặng trĩu sầu..
Hà Nội chơi vơi!

Lê Quang Anh

Nhận xét