Em quên rồi, không còn nhớ nữa đâu.

Em quên rồi, không còn nhớ nữa đâu.
Cánh hoa ép khô đã phai màu kỉ niệm.
Em đã quên và không còn tìm kiếm.
Dư vị ngày nào thành hoài niệm, ngủ yên.
Đã lâu rồi chẳng nhắc một cái tên.
Dẫu trong trái tim mình vẫn còn đọng mãi.
Chẳng muốn khơi chi cho lòng thêm hoang hoải.
Kỉ niệm ngọt ngào rồi cũng phải...quên thôi.

Có chút gì đọng lại ở bờ môi.
Chỉ một chút thôi, nghe ngọt ngào, chát đắng.
Một chút ưu tư, một ánh nhìn đằm thắm.
Chuyện cũ qua lâu mà sâu lắng đến giờ.
Em vẫn còn thi thoảng gặp trong mơ.
Bóng dáng người xưa dẫu có mờ đôi chút.
Kỉ niệm hai ta nghĩ nhiều khi hẫng hụt.
Nhưng mãi nồng nàn, vẫn không chút...đổi thay.
Kỉ niệm ngày nào...hoang hoải đến hôm nay.

_ Tâm Sự _

Nhận xét