TAN TÁC

TAN TÁC
Em chạm vào ngày tan tác môi hôn
Giấu vội giọt tủi hờn hằn in dọc ngang trên khóe mắt
Tay buông lơi chẳng thiết tha góp nhặt
Mảnh xước tình mình rát bỏng những nhớ nhung
Anh bỏ quên em ở phía vô cùng
Quay lưng bước tìm vùng ươm hạnh phúc
Xô thiết tha em xuống vực sâu trong đục
Ngậm khúc giận hờn đắng ngọn xót xa

Anh rải ngập trời ngàn vạn đóa phôi pha
Chẳng buồn tiếc thương cánh hồng nhan bơ vơ ngả nghiêng giữa trời bão nổi
Lấm lem
Bầm dập
Ngược đường ngược lối
Đánh đổi thanh xuân rồi nhận được điều gì
Hãy trả lời em đi
Mãi mãi là bao xa
Mà con sẻ non tung cánh vút mây xanh chợt bàng hoàng quay đầu trốn về sau núi mộng
Tháng năm yêu thương ấy chật hẹp hay dài rộng
Người từ bỏ người
Tàn nhẫn lắm không anh
Phải chăng sợi duyên phận nối hai đầu thương nhớ quá mong manh
Nên anh lạnh lùng buông tay để ngọt lành nhuốm màu vỡ nát
Lịm chết khoảng trời yêu xóa nhòa bao khao khát
Ước hẹn chúng mình giờ rạn vết tàn tro.

Cáo

Nhận xét