CHO NHỮNG NGÀY KHÔNG NHAU

CHO NHỮNG NGÀY KHÔNG NHAU
Anh chạy dọc hoàng hôn nhặt nắng của chiều buồn
Có chiếc lá vàng run run buông mình rơi cuối phố
Chẳng tìm thấy khoảng cách nào xa hơn chiều dài của nỗi nhớ
Chỉ có cơn gió thốc vào lòng những thổn thức không tên

Em biết không...?
Anh chưa bao giờ dùng lí trí để nói chuyện với con tim
Nên đừng hỏi vì sao anh bất chấp yêu em nhiều đến thế
Ném giấc mơ con cho cuộc đời dâu bể
Làm một con tàu bé
Ôm những mộng trùng khơi
Khi những nỗi âu lo lẫn trong tiếng em cười
Anh chỉ biết mím môi mà ôm em thật chặt
Cuộc đời của chúng ta đã quá nhiều đớn đau và mất mát
Khóc để làm gì nếu như dòng nước mắt
Đôi khi chỉ làm buốt nhức những dằm gai

Anh là kẻ ngu ngơ hay là một thiên tài
Mà qụy ngã dưới chân em như loài cây quên mình còn cội rễ
Để lắng nghe lời trái tim thủ thỉ
Khe khẽ dịu dàng...
Em nhớ
Em thương...
Hay anh chính là con chim nhỏ của mùa thu cô đơn
Ngày ấy vì yêu thương lao mình vào vực thẳm
Qua những quãng tối tăm
Qua những vùng câm lặng
Anh hát cho em nghe bằng niềm tin và khát vọng
Mang thật thà của nắng
tô vào những câu thơ...
Hay anh chính là nhánh cỏ gầy khát mãi một lời mưa
Tưởng đã đủ cằn khô để chờ đợi tàn tro chôn vùi đi vĩnh viễn
Em có phải là giọt sương nơi ban mai thuần khiết
Thấm đẫm anh từ những thánh thiện trong veo
Nếu như...
Sau những tháng năm này hạnh phúc úa màu rêu
Đi hết một tình yêu chỉ để nhận ra nơi tạo hóa vô tình chia ly là có thật
Không thể gọi tên nhau giữa muôn trùng xa cách
Thì...
Xin kiếp sau
Ta sẽ hẹn nhau nơi mùa Hoa Bỉ Ngạn
Để nhớ
Để chờ
Để cho nhau yêu thương thêm một cuộc đời khác
Nghe em...!
Em thân yêu ...!

Hưng Nguyễn

Nhận xét