VỤN VỠ

VỤN VỠ

Bão giông ở trong tim
Nên em nhìn về đâu cũng thấy lòng mình nổi sóng
(Vào một ngày biển động...)
Từ đó về sau chẳng yên ả bao giờ!

Cánh chim chiều...
bạt gió bơ vơ
Phương trời đã lỡ làng câu ước nguyện
Nhạt nhòa trên môi chuyện thề non hẹn biển
Thì đừng nhắc gì chung thủy với thứ tha

Cũng đừng hỏi vì sao tình nghĩa ấy chẳng mặn mà
Bình minh của hôm qua đâu phải là ngày mới
Thì làm sao rọi được lòng người hôm nay thay đổi?
Dòng sông của năm xưa chẳng ai tắm hai lần!


Vụn vỡ cả rồi, bỏng rát ái ân...
Dù có nói với nhau ngàn lần câu xin lỗi
Thì tình cảnh hôm nay chẳng thể nào thay đổi
Khi niềm tin không còn làm sao níu bình yên?

Ai cũng có cho mình một khoảng trời riêng
Niềm vui chẳng chung mà ưu phiền lại khác
Chúng ta như hai người đi lạc...
Vào thế giới của nhau!

Giây phút ngọt bùi ngắn ngủi qua mau
Chẳng còn bồi hồi như buổi ban đầu gặp gỡ
Dang dở giấc mơ bởi chưa tròn duyên nợ
Vụn vỡ thật rồi...
Bình yên nhé
Tình ơi!!!

- Huân -

Nhận xét