AI CŨNG CÓ MỘT KHOẢNG TRỜI RẤT RIÊNG

AI CŨNG CÓ MỘT KHOẢNG TRỜI RẤT RIÊNG

Ai cũng có một khoảng trời rất riêng
Nơi ấy chứa đủ đầy những kí ức thân thương của một thời đã nằm yên trong quá khứ
Những lắng lo chưa tròn đầy hay những giận hờn, trách cứ
Thôi cứ cất chúng đi, đừng cố gắng xóa chi để mắt ướt mi nhòa.




Ai cũng có đôi lần thức suốt những đêm dài và trách mình về những chuyện đã xảy ra
Về những tin yêu ngỡ đã lụi tàn, về những phút giây khờ dại
Đôi mắt đã khô đi, niềm tin cũng chẳng còn ở lại
Khi mình lỡ đánh mất một cuộc tình,
như một định mệnh chẳng thể nào đổi thay.
Chúng ta còn lại gì?
Sau quãng xuân xanh dốc hết lòng mình yêu chân thành,
nhưng đến sau cùng chỉ còn giọt nước mắt
Được và mất
Có cần thiết phải nói ra không khi chúng ta vẫn giữ lấy cho riêng nhau những kí ức chẳng thể xóa mờ?
Ai cũng cần phải bước đi
Dẫu còn những chông chênh vẫn nằm ì trên con đường phía trước
Đừng tiếc nuối,
Vì ai cũng có một khoảng trời rất riêng chứa đủ cả những năm tháng dại khờ.
Anh và em!
Hãy cứ vẽ tiếp cho mình những ước mơ
Dù chúng ta đã chẳng còn thấy nhau như những ngày xưa đó
Dù anh và em, có lẽ một trong hai vẫn còn giấu những điều chưa dám ngỏ
Nhưng đã trở thành quá khứ rồi mà, hãy cứ trân trọng và bước tiếp đi.

Nhận xét