AI CŨNG CÓ MỘT NỖI NIỀM RẤT RIÊNG

AI CŨNG CÓ MỘT NỖI NIỀM RẤT RIÊNG

Tôi trở về khi phố đã lên đèn
Góc đường vắng nhá nhem màu ánh điện
Tôi lang thang trên từng con phố nhỏ
Chợt thấy mình bỗng chốc cũng ngã nghiêng
Ai cũng có một nỗi niềm rất riêng
Là chuyện tình, chuyện đời bao phiền muộn
Từng đêm dài thao thức hoài quên ngủ
“Thanh xuân kia mình vui được mấy lần?”

Tôi trở về khi đã mỏi đôi chân
Khi mắt muốn nhắm nghiền và tâm tư rất mệt
Khi tôi nản lòng và muốn vứt đi hết
Kí ức của một thời kéo nỗi nhớ lê thê

Tôi trở về sau ngày dài mải mê
Sau hối hả với cuộc đời rất bận
Tự hỏi mình bao năm dài tháng rộng
Có bao giờ ngưng một phút âu lo ?

Nếu một ngày sau những lần nhận - cho
Tôi được vui như ngày còn thơ bé
Không phải gồng lên ép mình thật mạnh mẽ
Thì những chông chênh đâu có chỗ tìm về.


Nhận xét